Cái tết ngèo

by Life23/03/2015 17:14

Một buổi chiều tà đang dần bao trùm lên khắp thành phố, thấp thoáng chiếc bóng thon nhỏ kéo dài tận xa xa rồi bất chợt hòa vào bóng râm nơi gầm cầu, mất khuất. Trong khung cảnh tĩnh mịch, ánh sáng lờ mờ hắt từ mặt nước phản chiếu từ ánh đèn trên cầu, một giọng nói trầm ấm cất lên:

- Bữa nay mày bán được không mà sao vẻ mặt ủ rũ thế, nhóc Đô?

Bàn tay run run vì cơn lạnh trong tiết trời cuối năm, đôi mắt thâm quầng của nó từ từ nhìn lên rồi đáp lại trong thanh điệu ngập ngừng.

- Dạ... cũng đỡ hơn hôm qua chút chút. Thế còn ...chị Sang thì sao?

- Ui dào, tao thì có gì mà hỏi, mọi ngày như mọi ngày. - Chị nói trong sự buông xuôi, cứ như là cho có câu trả lời.

Cuộc sống dưới gầm cầu nơi phố phường thật vô vị và chán chường, cùng sự nhọc nhằn mưu sinh, thiếu vắng tình thương của những đứa trẻ cứ như là "sống tạm". Đêm xuống, ánh đèn đường bên kia đường hắt qua cũng đủ leo loét vài chùm sáng nhỏ nhoi. Như những sinh linh nhỏ bé đang cùng nhịp thở với thời gian, ngày này qua ngày khác vẫn như vậy, một vòng tuần hoàn của cuộc sống không chút hối hả, âm vị hay hi vọng cho ngày mai. Nhưng rồi thời gian cứ thế thấm thoát trôi đi, năm cũ cũng sắp qua đi để rồi một cái tết cổ truyền đang đến gần. Hình như đây cũng là một cái gì đó, hay là một chút sắc màu cho cuộc sống của chúng. Xuân đang về....

- Tết này mấy đứa có dự định gì không? - Chị Sang cất lời hỏi sau một hồi im lặng, mỗi người ngồi một xó xĩnh.

Tiếng nhao nhao của đám trẻ làm rộn ràng cả khu gầm cầu, đứa nào cũng muốn thỏa sức để những giấc mơ của mình được bay lên, dẫu cho là mơ hồ.

- Tao muốn được có quần áo mới, được đi đây đó diện cùng mọi người.

- Còn tao thì muốn được ăn một bữa thật thịnh soạn trong những ngày này.

Nhưng bên cạnh đó cũng có những điều ước thật giản đơn, điển hình như nhóc Đô.

- Còn em muốn được dắt tay ba mẹ dạo quanh chợ hoa, quây quần bên nhau cắt chia những mẩu bánh chưng thơm lừng.

Cả đám lao xao với những lời tâm sự trẻ thơ, đôi chút xen lẫn giọt nước mắt tủi hờn âm thầm lăn nhẹ len vào cõi lòng tái tê.

Nhìn sang bên kia phố, trên con đường lớn trải dài với ánh đèn vàng sáng rực và rộng khắp. Từng dòng người xuôi ngược xen lẫn vào các hàng quán, khóm hoa, chậu kiểng... cùng những khúc hát mừng xuân rộn ràng bật lên một góc chợ hoa xuân ngày tết của Sài thành.

- Các em có muốn đi chơi chợ hoa với chị không nào?

Một đứa tỏ rõ sự hớn hở mà tán thành:

- Ý kiến hay đó chị Sang. Ban ngày tụi mình rong rủi khắp nơi kiếm tiền rồi, giờ cũng phải hòa mình vào niềm vui cùng mọi người chứ.

Đứa khác lại chen ngang...

- Nhưng mà mình đâu có tiền đâu chứ mà ra chợ.

- Giời à! Đâu nhất thiết phải có tiền mới đi được chứ! – Chị Sang trấn an nó.

- Phải ha, thì mình ra đó dạo quanh thưởng ngoạn cho vui thôi chứ có động chi đến mấy thứ đó.

Nói rồi cả đám nô nức tung tăng đến chợ hoa trong niềm vui sướng, quên hẳn đi sự khó nhọc từ sáng giờ và lo lắng về ngày mai.

- Ê nhìn kìa tụi bây, năm nay hoa mai nhiều ghê, có cả quất nữa kìa.

- Vui ghê ha, nhìn mấy bạn nhỏ đang tay trong tay cha mẹ dạo quanh các hàng quán kìa, trông họ mới thật hạnh phúc làm sao.

Đến đây, cả đám chợt lặng đi giây lát, sự mủi lòng làm những tâm hồn trẻ thơ ấy thắt lại. Một đứa trong nhóm cố xua đi nỗi ê chề ấy.

- Ôi! Những con cá cảnh này mới đẹp sao, tao mà có nó chắc tao phải kiếm một cái bể thật to cho nó tha hồ vùng vẫy.

- Hay là mày để dành tiền mua cá rồi thả xuống sông Sài Gòn nơi tụi mình đang ở đi.

Rồi cả bọn ồ cười lên trước sự bỡn cợt của đôi bạn, quên đi sự chạnh lòng vừa mới khi.

Đêm đã về khuya, màn đêm không thể giăng kín cả con đường hoa bởi ánh đèn đường mãi sáng, rồi những dây đèn đốt nóng vây kín cả vườn mai để hối thúc cây kịp ra hoa. Con đường mới nãy còn nhộn nhịp tưng bừng sắc xuân giờ đã vắng tanh, các chủ vườn đã yên giấc bên những cành hoa, các bạn nhỏ cũng đã quay về tự khi nào. Ánh trăng lồng lộng trên trời cao cùng muôn Vì sao lấp lánh xin hẹn đến mai lại đến khi bình minh lên cao. Cũng như không khí những ngày cuối năm nơi đây xin hẹn lại tối mai rồi sẽ lại tới, để chào đón những phút giây thiêng liêng trong giao thừa.

Trăng khuất, bình minh dần lên cao báo hiệu ngày mới bắt đầu. Ánh mặt trời vờn trên cành lá, những cánh hoa tươi tắn lóe sáng lên bởi giọt sương đêm đọng lại phản chiếu ánh nắng ban mai. Ong bướm nô nức kéo đến hòa mình vào sắc hoa ngào ngạt ngát hương nồng, bay nhấp nhô trên con đường hoa. Gió nhẹ nhàng đưa thoang thoảng dịu mát, làm những cành hoa đong đưa qua lại như đang đón chào một mùa xuân mới. Các chủ vườn vẫn với những công việc thường nhật, chăm sóc các chậu cây cảnh. Và các bạn nhỏ nơi gầm cầu cũng thế, vẫn tiếp tục trên con đường mưu sinh của mình trong ngày cuối năm.

- Báo đây! Báo đây! Báo với những trang tin về ngày xuân đây!

Với những tờ báo số xuân, chị Sang cùng những đứa khác như những cánh chim én trở về, đem mùa xuân sang nơi nơi. Bên cạnh đó, nhóc Đô cũng ra sức cho ngày cuối năm.

- Mời cô chú mua vé số ạ! Mua nhiều trúng nhiều ăn tết lớn, chúc cô chú gặp nhiều may mắn!

Những ngày cuối năm này ai ai cũng đều hớn hở vào ngày mai, ngày tết cổ truyền. Những cô cậu sinh viên háo hức trở về quê nhà sau một kỳ học căng thẳng, người đi làm luôn mong mỏi một điều là sẽ kiếm thật nhiều tiền để tết này được đầy đủ sung túc trong gia đình. Còn những em nhỏ lang thang trên phố thì sao? Họ muốn gì, cần gì và sẽ về đâu khi một phần thiết yếu của ngày tết là được sum vầy bên gia đình. Cuộc đời họ như bị mù quáng lối đi, "đi" để biết mình đang "chuyển động" chứ chẳng hề biết mình sẽ đi đâu về đâu? Như đang bị một đám mây đen vây kín không tìm thấy được niềm mơ ước, dù là nhỏ nhoi. Và rồi... hoàng hôn cuối cùng trong năm đang dần buông xuống, dốc màn đêm lạnh lẽo lên cả phố phường; kết thúc cho một ngày dài và khép lại một năm trời ròng rã. Nơi gầm cầu, những đứa trẻ đã tụ lại đông đủ sau một ngày phiêu bạt trên dòng đời.

- Chị Sang ơi! Tết này chúng ta sẽ tổ chức gì không?

- Tổ chức gì là sao? - Chị tỏ ra ngỡ ngàng trước câu hỏi ngây ngô của đứa em nhỏ.

- Thì...như là đi chơi hay là mua gì đó ngon hơn một chút để cùng ăn uống trong ngày ấy.

Ngẫm nghĩ chập lát, chỉ mới đáp lại.

- Ừm! Thì chị cũng tính kêu mấy đứa chung tiền lại mua vài cái bánh chưng để sáng mồng một chia nhau ăn cho có không khí ấy mà.

- Vậy chúng mình cùng góp lại đi, ai có ít nhiều gì cũng được.

. . . .

Cả đám chụm đầu lại để đề xuất đủ những ý kiến cho ngày mai thật rôm rả và hăng hái, dù không biết là thực hiện được bao nhiêu. Còn nhóc Đô thì đang co rúm lại xó khác. Lòng gợi buồn man mác khi những kí ức xưa chợt ùa về trong cô quạnh. Thấy vậy, chị Sang bèn tách ra sự sôi nổi bên ấy để đến bên ân cần hỏi han, sẵn sàng tâm sự cùng như một người chị thâm tình.

- Em làm sao vậy, tụi nó bên kia đang vui thế cơ mà?Nó vẫn rưng rưng nước mắt, đành quay mặt sang chỗ khác hòng lánh đi ánh mắt đồng cảm của chị Sang.

- Nhóc Đô này, chị đang nói chuyện với em mà. Có đau ốm gì không đấy?

- Em không sao đâu chị à, chẳng qua em thấy buồn nên vậy thôi!

- Tại sao vậy, có thể trải lòng cho chị cùng được không?

Lặng thầm một lát, nó ngước nhìn chị Sang rồi từ tốn trả lời.

- Gia đình em trước đây cũng thuộc dạng bình thường, đủ ăn đủ mặc bước qua ngày tháng. Nhưng khi gia đình gặp chút trở ngại trong kinh tế thì yên bình không còn trong mái ấm này nữa.

. . .

- Em cứ tiếp đi, cứ nói ra hết những nỗi niềm của mình em sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.

- Trong những lúc thế này đáng lí ra ba mẹ phải cùng nhau vượt qua, ngặt nỗi ba em tỏ ra chán nản, rượu chè cờ bạc đến nỗi mang nợ đầy đầu. Những lần say xỉn về lại lôi mẹ ra chửi bới đánh đập, rồi từ đó em buộc phải chia tay mái trường thân thương.

Đến đây, bờ mi kia đã không ngăn được dòng lệ ứa ra hoen cay. Nhắm mắt cố ngăn lại dòng lệ tuôn trào, đành đưa tay gạt ngang những giọt nước mắt tủi hờn, nó lại tiếp...

- Sầu thảm, bị chấn thương sau những trận đòn ấy, mẹ cũng ra đi. Còn ba thì bị bỏ tù vì không xoay sở được số nợ cứ ngày mỗi lớn theo lãi suất, em đành trôi dạt lên đây mưu sinh nhờ một nhà thuyền buôn tốt bụng cho đi nhờ cùng với dăm ba đồng trong tay.

Không khí nơi đây thật ngột ngạt, cùng tiếng ồn ã trên cầu lại làm cho nơi đây thật não nề. Chị Sang cũng muốn xua đi những u buồn ấy nhưng không thể, bởi vì hoàn cảnh của chị cũng thật đáng thương như ai kia chẳng kém gì.

- Giờ nếu cho em một phần thưởng cuối năm, em sẽ muốn gì?

Nhóc Đô cười nhẹ trên bờ môi, coi đó là một chuyện đùa cho vui của chị. Bởi vì trước giờ cậu chưa từng được thưởng thết gì ngoài những phần thưởng học sinh giỏi trong những năm còn cắp sách đến trường. Chị Sang hỏi lại cứ như nửa thật nửa đùa.

-Thì em cứ nói thử xem!

- Em muốn... được về lại mái nhà xưa.

- Em vẫn còn luyến thương nơi ấy à?

- Ba em giờ chắc đã mãn hạn tù rồi, dù năm tháng qua căm hận ông ấy nhưng em vẫn muốn quay về đoàn tụ, bỏ qua tất cả để cùng đón một cái tết của dân tộc, thắp nén nhang cho tổ tiên và mẹ.

- Chị thật cảm động trước tấm lòng của em.

- Nhưng em biết sẽ không còn phần thưởng nào nữa rồi. Dù sao cũng cảm ơn chị đã lắng nghe những chuyện không vui của em.

Và hôm nay như những ngày trước đó, chợ hoa gần đó lại náo nhiệt hơn hẳn. Những chậu hoa cuối cùng đã được chuyển từ vườn lên đây hết. Trời càng về khuya càng rét, gió vẫn thổi từng cơn lạnh buốt, càng giá băng hơn cả tâm hồn thơ dại với những đứa trẻ đường phố. Một đứa hồng hộc chạy vào... 

- Chị Sang ơi, em đã mua về rồi đây!

Nhóc Đô đang lim dim ngủ thì bật dậy.

- Ủa? Khuya rồi mà còn mua đồ ăn về à?

- Có đâu, đây là tấm vé xe về Long An của em đó.

 Niềm vui bất ngờ từ tấm vé về quê mà bao ngày qua hằng ao ước làm nó khựng lại. Lòng rưng rưng nỗi xúc động, nước mắt lại rơi ra như thay cho lời muốn nói.

- Cảm ơn chị Sang, vậy là phần thưởng mà lúc nãy chị nói đây sao?

- Đúng vậy, nhưng không phải là của mình chị, mà đây là tấm lòng của tất cả các bạn ở đây dành cho em. Bọn chị đã bàn nhau và lấy ra một phần tiền quỹ ăn tết của chúng mình mua cho em đó. Hãy về quê sum vầy bên gia đình thật vui vẻ, em nhé!

- Cảm ơn! Cảm ơn chị, em sẽ không bao giờ quên ân tình này của mọi người. Em rất hạnh phúc về món quà này dù cho đó có là phần thưởng cuối cùng của mình.

- Thôi không còn sớm nữa. Em mau thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra bến cho kịp chuyến, ngay sáng sớm mai là em đã ở nhà mình và cùng nhau đón tết nồng ấm rồi.

Tại bến xe miền đông, quang cảnh về tết thật rộn ràng. Từng đoàn xe nối đuôi nhau rời bến đi về các tỉnh lẻ, rồi đây sẽ trở nên vắng lặng khi thâu đêm canh tàn hôm nay. Nhóc Đô lên xe về quê trong niềm hớn hở vui mừng trực trào. Xe chuyển bánh rời bến về lại quê nhà, người chưa đến nơi nhưng tâm hồn nó như đã nhảy múa hoan hỉ nơi đó rồi.

Vào thời khắc giao thừa, đám bạn nhỏ đường phố tập trung trên thành cầu cùng ngước mắt lên trời cao ngắm nhìn từng tràng phảo bông bắn tung tóe vang rần trời với đủ sắc màu.

Và hay chăng nhóc Đô cũng đang nhìn từ ô cửa kính xe ra nơi ấy, cùng đón giao thừa phút thiêng liêng. Tuy không kề bên tháng ngày nhưng con tim, ánh mắt luôn hướng nhìn về nhau. Cái tết của những đứa trẻ ấy thật nghèo về vật chất, nhưng nghĩa tình thì thật nhiều, chan chứa thật giàu có hơn gì hết.

 

 

 

 

 

Tags:

StoriesofLife

PTB Company Visit Report

by finandlife23/03/2015 11:15

Những điểm nổi bật của PTB

1.   PTB là một doanh nghiệp có quy mô lớn về gỗ, đá, xe Toyota tại Miền Trung.

·         Giá trị vốn hóa thị trường > 700 tỷ

·         Giá trị tổng tài sản >1000 tỷ

·         Có 9 xí nghiệp và chi nhánh trực thuộc, 2 công ty con

·         Địa bàn hoạt động phân bổ rộng: Đà Nẵng, Bình Định, Đồng Nai, DakNong, Phú Yên, Khánh Hòa, Hồ Chí Minh

2.   PTB hoạt động dựa trên 3 trụ cột chính là đá, gỗ và bán xe Toyota

Đánh giá về công tác điều hành năm 2014 cho thấy “ngành khai thác chế biến đá granite tăng 42%, đá nghiền sang tăng 78%, gỗ ngoài trời tăng 20%, kinh doanh dịch vụ ô tô tăng 9%, đồ gỗ nội thất giảm 7%”.

Đóng góp lớn nhất vào tăng trưởng doanh thu và lợi nhuận của 2013 và 2014 là từ mảng đá, đặc biệt là đá granite (chiếm 92-93%). Trao đổi với anh Lê Vỹ, Tổng GD, kiêm chủ tịch HĐQT PTB, được biết, sự tăng trưởng này nhờ vào việc chớp cơ hội xuất khẩu đá granite vào thị trường Châu Âu khi thị trường này kiện chống bán phá giá đối với sản phẩm từ Trung Quốc, và lựa chọn thị trường khác thay thế, trong đó có Việt Nam.

Hiện công ty sở hữu nhiều mỏ đá với trữ lượng lớn, nhưng việc tự chủ nguyên liệu đầu vào chỉ là 15%, 85% còn lại là đi mua ngoài, trong đó khá nhiều là nhập khẩu.

Khi hỏi về khả năng bị ảnh hưởng khi đồng EURO giảm giá, anh Vỹ cho hay, việc xuất khẩu gỗ và đá của PTB hiện nay phần nhiều vào thị trường châu Âu, nên khi đồng EURO giảm giá sẽ ảnh hưởng nhất định đến sức mua của thị trường này. Đây chỉ là vấn đề sức mua, chứ không phải vấn đề lãi/lỗ tỷ giá, vì hầu hết hợp đồng được chốt theo USD.

Về mảng bán xe và dịch vụ cho Toyota, PTB có 2 cơ sở bán xe, 1 tại Đà Năng và 1 tại Quy Nhơn. Trong 2015, PTB sẽ tiếp tục mở mới 1 cửa hàng tại Thừa Thiên Huế để giúp mở rộng thị trường và tăng doanh thu.

3.   Điểm nhấn về đầu tư, xây dựng cơ bản

PTB đã liên tục đầu tư xây dựng cơ bản trong 4 năm qua, và xu hướng này tiếp tục mạnh hơn trong 2015. Chính nhờ công tác đầu tư này, mà PTB đã duy trì được tốt độ tăng trưởng doanh thu mạnh trong nhiều năm qua.

Năm 2013, PTB đã đầu tư 113 tỷ đồng, trong đó có 70 tỷ đồng vào Cơ sở dịch vụ xe Toyota tại 69-71 Duy Tân, Đà Nẵng.

Năm 2014, PTB đã đầu tư 93 tỷ đồng

Năm 2015, PTB dự kiến tiếp tục đầu tư 192 tỷ đồng, trong đó chủ yếu vào (1) mở mới cơ sở bán xe tại Huế, (2) đầu tư mở rộng xí nghị Thắng Lợi (3) Đầu tư dây chuyền mới (hợp tác với Nhật) tại xí nghiệp 380.

4.   Kế hoạch sản xuất kinh doanh 2015.

 

5.   Kế hoạch cổ tức và tăng vốn

PTB sẽ chia 20% cổ phiếu thưởng trong 2015

Sau khi chia xong cổ phiếu thưởng, PTB sẽ phát hành 20% cổ phiếu cho cổ đông hiện hữu, với giá 10000 đồng/cp và phát hành 5% ESOP với giá 10000 đồng/cp.

6.   Định giá

Dự báo 2015

·         DTT: 2706 tỷ

·         LNST cổ đông, cty mẹ: 114 tỷ

·         EPS F (chưa tính cổ phiếu thưởng và phát hành mới): 9,500 đ, PEF (theo giá đóng cửa 20/03) 6.5 lần

Định giá theo FCFF

Kịch bản lạc quan:

·         Biên lãi gộp trong dài hạn: 13%

·         Đầu tư cơ bản trong 5 năm tới: 30 tỷ/năm

·         Giá trị cổ phiếu: 118,000 đồng/cổ phiếu

Kịch bản bình thường:

·         Biên lãi gộp trong dài hạn: 12%

·         Đầu tư cơ bản trong 5 năm tới: 50 tỷ/năm

·         Giá trị cổ phiếu: 88,700 đồng/cổ phiếu

Kịch bản bi quan:

·         Biên lãi gộp trong dài hạn: 10%

·         Đầu tư cơ bản trong 5 năm tới: 70 tỷ/năm

·         Giá trị cổ phiếu: 40,700 đồng/cổ phiếu

7.   Rủi ro PTB

Mảng đá có nhiều đóng góp vào kết quả kinh doanh của PTB, trong đó, đá granite chiếm đến 92-93% doanh số của mảng đá. Trong những năm vừa qua, PTB được hưởng lợi từ việc Châu Âu chọn thị trường nhập khẩu thay thế Trung Quốc. Nhưng gần đây, Thỗ Nhĩ Kỳ đã bắt đầu nghi ngờ doanh nghiệp đá của Việt Nam mua sản phẩm từ Trung Quốc để xuất qua nước này. Sắp tới, họ có thể điều tra và trong tình huống xấu họ có thể áp thuế chống bán phá giá. Nếu tình huống này xảy ra, PTB sẽ phải tìm thị trường thay thế, hoặc bị giảm gross margin.

Thị trường xuất khẩu của PTB chủ yếu là Châu Âu, việc giá đồng Euro giảm sẽ ảnh hưởng đến sức mua của thị trường này.

PTB chưa thật sự minh bạch công tác mua hàng (mua nguyên vật liệu) của mình, lo ngại đây là mảnh đất của rủi ro đại diện.

Tóm lại

PTB là doanh nghiệp tốt, còn tiềm năng tăng trưởng và đang bị định giá thấp. Việc thoái vốn của cổ đông nhà nước trong năm 2014 sẽ giúp PTB cởi bỏ những khó khăn trong công tác huy động vốn từ thị trường chứng khoán, cũng như công tác đầu tư tăng trưởng, ngoài ra, việc này còn giúp thanh khoản cổ phiếu PTB trên sàn cải thiện mạnh.

Việc PTB thưởng 20% cổ phiếu trong thời gian tới và phát hành 20% giá 10000 cho cổ đông hiện hữu sẽ tạo ra những hiệu ứng tích cực về biến động giá cho PTB trong 2015.

Tuy vậy, cũng giống như hầu hết doanh nghiệp khác tại VN, PTB có những khoản mờ về mua nguyên vật liệu và rủi ro từ khách hàng/thị trường.

Thương

Tags:

Stocks

Fed Watch: Yellen Strikes a Dovish Tone

by finandlife19/03/2015 09:06

Tim Duy:

The FOMC concluded its two-day meeting today, and the results were largely as I had anticipated (dự đoán). The Fed took note of the recent data, downgrading the pace of activity from "solid" to "moderated." They continue to expect inflation weakness to be transitory. The risks to the outlook are balanced. And "patient" was dropped; April is still off the table for a rate hike, but data dependence rules from that point on.

Growth, inflation and unemployment forecasts all came down. Especially important was the decrease in longer-run unemployment projections. The Fed's estimates of NAIRU are falling, something almost impossible to avoid given the stickiness of wage growth in the face of falling unemployment. The forecast changes yielded a downward revision to the Fed's interest rate projections. In addition, the strong dollar was clearly on the Fed's mind. Federal Reserve Chair Janet Yellen often referred to the dollar and its impact on growth in the press conference, much more than I expected. I think they are probably happy the dollar took a hit today. On net, I think this from last week stood up well:

...assuming the Federal Reserve takes sufficient note of the rising dollar, and its impact on inflation, by lowering the expected path of short term interest rates. And perhaps this is exactly what is revealed in next week's Summary of Economic Projections. Look for the possibility next week that the Fed is both hawkish - by opening the door for a June hike - and dovish - by lowering the median rate projections in the dot plot.

Note that the Fed is capitulating here. The distance between the bond market and the Fed rate expectations has been something of a conundrum (/kəˈnʌndrəm/ n đau đầu, hóc búa) for policymakers. But it is now clear the bond market is not moving toward the Fed; the Fed is moving toward the bond market. Going forward, they still believe that their rate forecast is accommodative (thích nghi). Based on the new estimate of NAIRU and New York Federal Reserve President William Dudley's recent estimate of the equilibrium (/ˌiːkwɪˈlɪbriəm/ n cân =) rate, they are correct:

 

But if you assume a lower equilibrium interest rate, the Fed's rate forecast has more downside to it if they wish to remain accommodative:

 

For what it's worth, this is what San Fransisco Federal Reserve President John Williams' research suggests about the current equilibrium rate:

Is June really on the table? Regarding the timing of the first rate hike, the FOMC had this to say:

The Committee anticipates that it will be appropriate to raise the target range for the federal funds rate when it has seen further improvement in the labor market and is reasonably confident that inflation will move back to its 2 percent objective over the medium term.

Yellen was pushed to quantify "reasonably confident" during the press conference, but she declined to give a mechanical answer. Actual inflation, the path of the labor market, wage growth, and measures of inflation expectations were all fair game in the assessment. She did say wage growth was not a precondition (điều kiện tiên quyết) for rate hike. I tend to think that unemployment dropping to 5% or an acceleration in wage growth is sufficient to prompt the first rate hike, either of which could still happen by the time of the June meeting. That said, at this point, the inflation and growth data point to a later lift-off, and weighting the expectations for a rate hike at a later date seems appropriate at this juncture.

Bottom Line: Yellen does it again - she moves the Fed both closer to and further from the first rate hike of this cycle. By moving toward the markets on the path of rate hikes, the Fed acknowledges that they are eager to let this recovery run on. Moreover, they proved that they are in fact data dependent by moving policy in the direction of the data. Overall, Yellen has managed the transition away from what the Fed came to see as excessive forward guidance just about as well as could be expected.

After declare, Dow go up strongly and USD Index go down sharply.

Source: economistsview

Tags:

Economics

FMC Company Visit 12/03/2015

by finandlife17/03/2015 10:02

Kính gửi các Anh/Chị

Ngày 12/03/2015 vừa qua, VFS Research có một buổi trao đổi ngắn với CTCP Thực Phẩm Sao Ta (FMC – HOSE) về mô hình sản xuất kinh doanh và triển vọng sắp tới của FMC, sau đây là một số thông tin đáng chú ý:

Thị trường tôm thế giới, nhu cầu tiếp tục tăng, nguồn cung đang cải thiện. Về dài hạn, nhu cầu mặt hàng tôm trên thế giới được đánh giá là có mức độ tăng trưởng ổn định khoảng 3-5%/năm, ngoài ra khi kinh tế phục hồi, mức độ đời sống tăng sẽ tiếp tục gia tăng nhu cầu đối với mặt hàng này. Hiện nay, nguồn cung tôm trên thế giới đang có sự phục hồi dần, một phần do các nước có điều kiện thuận lợi gia tăng sản lượng như Indonesia, Ecuado,… bên cạnh đó là sự phục hồi từ một số nước chịu tác động của dịch bệnh EMS như Thái Lan, Trung Quốc. Thời điểm hiện nay, nhu cầu tôm đã qua mùa cao điểm và trở về bình thường, giá tôm thế giới đang có xu hướng giảm. So với thời điểm cùng kỳ năm trước, cung tôm trên thị trường thế giới tăng.

FMC có vị thế khá vững chắc tại một số thị trường lớn như Mỹ, Nhật Bản và mục tiêu sắp tới là đẩy mạnh thị trường EU, Canada. Hầu hết sản phẩm của FMC đều có mặt ở các thị trường lớn trong đó Mỹ chiếm 46%, Nhật chiếm 40%, Hàn Quốc 5%, EU và thị trường khác là 9%. Sản phẩm của FMC thuộc mặt hàng chế biến có giá trị gia tăng cao, do đó xét về thương hiệu, khả năng mở rộng thị trường mới được Ban lãnh đạo FMC đánh giá không phải là quá khó khăn. Mục tiêu của FMC năm 2015, ngoài việc tiếp tục gia tăng sản lượng từ các khách hàng hiện có, Công ty cũng chủ động gia tăng thị phần thị trường EU, Canada.

Sơ bộ mức thuế chống bán phá giá vào Mỹ giảm về 0%: Ngày 4/3 vừa qua, Bộ Thương mại Hoa Kỳ (DOC) thông báo mức thuế sơ bộ POR9 cho giai đoạn từ ngày 01/02/2013 đến ngày 31/01/2014 với mặt hàng tôm VN đã giảm đáng kể so với đợt rà soát hành chính trước. Trong đó, thuế chống bán phá giá áp lên FMC giảm mạnh nhất, từ 6.37% xuống còn 0%. Tuy nhiên, phải đến tháng 6/2015, DOC mới công bố mức thuế chính thức. Hiện DOC chưa công bố kết quả sơ bộ đợt rà soát chống bán phá giá đối với các nước khác. Và từ nay cho đến khi DOC đưa ra kết quả chính thức, các DN xuất khẩu tôm Việt Nam vẫn phải áp mức thuế cũ. (POR8: Ấn Độ 1.97%-3.01%, Thái Lan 1.1%, Indonesia 0%, Ecuador 0%, Việt Nam 4.98-9.75%). Theo phương thức phân phối, FMC bán sản phẩm cho khách hàng theo giá CIF, CFR tức rủi ro từ thuế CBPG dồn về phía khách hàng. Tuy nhiên, với mức thuế dự kiến giảm về 0% trở lại sẽ là điều kiện tốt để giữ chân khách hàng và tăng sản lượng tại thị trường Mỹ.

Tăng 30% năng lực chế biến trong năm 2015: Trong tháng 3/2015, FMC chuẩn bị đưa vào hoạt động nhà máy chế biến tôm mới với công suất tương đương 70% công suất nhà máy hiện tại, dự kiến sẽ gia tăng ít nhất 30% công suất hoạt động trong năm nay. Nhà máy chế biến cao cấp nhắm vào thị trường EU và Canada.

Tăng khả năng tự chủ vùng nuôi: Việc chủ động nguyên liệu nuôi giúp FMC thuyết phục được khách hàng về xuất xứ, chất lượng cũng như giảm bớt biến động giá nguyên liệu đầu vào. FMC bắt đầu triển khai vùng nuôi từ năm 2011 nhưng chưa thả nuôi nhiều do trong nước đang có dịch bệnh. Kể từ năm 2013, dưới sự hỗ trợ về tài chính từ HVG, FMC đã mạnh dạng mở rộng vùng nuôi lên 90 ha và đạt kết quả khả quan trong năm 2013 và 2014. Hiện FMC chỉ mới tự chủ được khoảng 10% nguyên liệu tôm do đây là hoạt động nhiều rủi ro và vốn đầu tư lớn. Phần lớn tôm nguyên liệu là thu hoạch từ nông dân khoảng 80% và thu mua từ thương lái 10. Do đó, hàng năm, FMC cũng phải tiêu tốn một khoảng tiền lớn khoảng 10 tỷ đồng để kiểm tra chất lượng tôm nguyên liệu đầu vào. Năm 2015, FMC cố gắng tiếp tục mở rộng quy mô nuôi, mô hình nuôi mới sau khi tăng năng lực tài chính trong năm 2014 (phát hành thêm 7 triệu CP từ đầu năm 2015).

Cổ đông lớn HVG chào mua công khai 2.5 triệu CP FMC nhằm tăng sở hữu lên 50%: Theo Ban lãnh đạo FMC, hiện tại HVG cam kết không can thiệp sâu vào hoạt động của FMC, mà chỉ đầu tư tài chính và cử người vào HĐQT & BKS mang tính nắm thông tin và hỗ trợ khi cần thiết. Bộ máy hoạt động của FMC chưa có biến động gì nhiều.

Kế hoạch năm 2015, trước những đánh giá về diễn biến cung cầu trong năm 2015 và mục tiêu sắp tới, FMC đưa ra kế hoạch đạt doanh thu xuất khẩu 170 triệu USD (tăng 27% so với 2014), lợi nhuận đạt từ 79-100 tỷ đồng (tương đương mức tăng 40-75% so với 2014) tùy thuộc vào biến động giá tôm nguyên liệu trong năm và thị trường thế giới. Theo thông tin từ Ban lãnh đạo FMC, số liệu lợi nhuận sau kiểm toán năm 2014 có thể giảm khoảng 6 tỷ đồng do yêu cầu trích lập bảo hiểm thất nghiệp từ đơn vị kiểm toán. Năm 2015, VFS research duy trì mức dự báo thận trọng cho FMC với doanh thu tăng 20% và lợi nhuận tăng 30%, EPS forward 2015 là 3,332 đồng/CP.

--

Trân trọng,

Analyst Nguyễn Trịnh Ngọc Thủy

 

VFS Research.

Tags:

Stocks

Bà Tư

by Life16/03/2015 13:19

Mặt trời chưa kịp nhú lên khỏi đằng Đông thì bà Tư đã lom com chuẩn bị cho ngày làm việc vất vả. Hôm nay bà và đứa cháu mới hơn hai tuổi sẽ đi ba điểm cũ: đầu chợ, siêu thị và một ngã tư có đèn xanh đèn đỏ. Bà nấu cơm, nước sôi đem theo để bươn chải cả ngày.

***

Căn nhà lụp xụp, rách nát là nơi nương náo của hai bà cháu. Bà Tư năm nay đã hơn tám mươi. Đứa nhỏ gọi bà bằng ngoại là con của đứa con gái xấu số. Con bà mất sau khi sinh, không lâu sau thì đứa thằng rể cũng bỏ bê đứa con ruột mà lấy người khác. Bên nội không ai muốn nhận nuôi vì cũng không giàu có gì, nên bà đằng ngậm ngùi ôm nắm ruột của đứa con gái duy nhất về nhà. Cuộc sống hàng ngày đã khó khăn, đem con bé về lại càng chật vật hơn, nhưng răng phải cắn, đắng phải nuốt, khổ phải cam. Nào tiền sữa, tiền tả, tiền thuốc men….đủ thứ tiền trên trời dưới đất. Túng quá, bà làm liều ra đường ăn xin.

Những ngày đầu, người đi đường thấy bà già khắc khổ mà thương, nên bà được kha khá để lo cho cháu ngoại vài hôm. Nhưng mấy ai lại có lắm tiền để cho bà hoài, hoặc dù có thì cũng bố thí cho người khác nữa chứ. Mấy hôm có mưa, bà mặc áo mưa ngồi dầm dề cứ mặc cho mưa tạt, mưa trút xối xả xuống người. Bà nghĩ thấy càng tội càng tốt. Không ngờ hôm sau bà bệnh nặng, nóng, sốt, ho, nhức đầu. Bao nhiêu tiền xin được đều nhờ hàng xóm mua thuốc uống. Lúc đó bà khóc, bà trách ông trời sao không cho bà chết quách đi cho xong, để bà sống làm chi mà đày đọa bà quá. Nhưng khi nhìn qua cháu ngoại, bà lại thương “mình chết rồi ai lo cho nó?”. Đứa cháu mỗi lúc một lớn thêm, cần thêm nhiều thứ nữa. Thế là thành ra, bà ngồi ngoài đường mỗi ngày. Con bé lớn thêm tí nữa, nghe lời người ta, bà dẫn nó theo để thêm phần khổ sở cho thiên hạ thương. Ban đầu nó quấy khóc vì nắng, vì mệt, vì khói bụi, nhưng rồi cũng quen.

Cơm nước đã xong, bà Tư vào buồng lay đứa cháu thức dậy để chuẩn bị theo bà. Nó cứ ngoeo nguẩy muốn ngủ thêm chút nữa. Bà chậc lưỡi tội nghiệp “nó tuổi ăn tuổi ngủ mà”. Nhưng cũng phải đi vì ở nhà không ai lo cho nó. Tay trái bà xách cái túi cũ mềm đựng cà mèn cơm và bình nước, tay phải dắt đứa cháu, bà đội cái nón lá rách tươm, dù trời rất nóng nhưng bà mặc đến hai cái áo bà ba. Gương mặt bà nhăn nheo, đôi mắt đã không còn nhìn rõ lắm, miệng đã móm vì không còn răng, những nếp nhăn điểm lên sự khắc khổ một đời bà phải chịu. Lưng khom khom, bà bước đi vội nhưng không nhanh trên đôi dép đã mòn gót. Dụng cụ hành nghề của bà đơn giản lắm, chỉ cần lót đôi dép, ngồi xuống rồi lật ngược cái nón lá lại, chìa ra ngoài là xong. Bà phải đi sớm vì giờ này chợ đông. Xế trưa thì ít người hẳn, mà nắng lại gắt hơn nên bà cùng cháu đi sang siêu thị. Con nhỏ cũng lăng xăng theo bà ngoại, có khi nó nghịch phá bà phải la nó, nhưng bà yếu quá, nó có chịu nghe bà đâu. Chiều nắng dịu, bà dẫn cháu đến chỗ ngã tư giao nhau của đường Nguyễn Đáng và Kiên Thị Nhẫn. Mỗi khi đèn đỏ, người ta dừng lại, thấy bà đang ôm đứa cháu nhỏ nằm ngủ, động lòng rồi cho vài ba ngàn. Có khi ngồi đến tối, trời nổi gió lạnh, nhưng trong nón chỉ có ba bốn tờ một ngàn. Hôm nay cũng vậy, đi cả ngày mà bà chỉ được cho mười một ngàn. Đứa nhỏ đang nằm ngủ ngon lành trên tay bà sau khi khóc đòi đi qua bên kia đường chơi. Bà Tư quay sang hỏi chú xe ôm:

-  “Mấy giờ rồi chú?”

-  “Sáu giờ rưỡi rồi bà ơi!”. Bà gật đầu để đáp lại, rồi nhìn vào cái nón lá, xong bà thở hắc ra lắc đầu “Ngày mai biết ăn gì đây?”

Bà Tư gọi con bé dậy, gom tiền bỏ vào túi áo bà ba, rồi bà đứng dậy, xỏ chân vào dép, đội lại cái nón lá lên đầu. Bà khom xuống cần lấy cái túi trên tay trái, tay phải bà lại nắm bàn tay nhỏ nhắn của đứa cháu. Bà lê từng bước về nhà, lần này bà không cần vội. Ánh đèn đường leo loét in bóng hai bà cháu xuống mặt đường nhựa như một chiếc lá nâu sắp lìa cành, và một chiếc lá xanh nỏn mới vừa nhú lên dắt díu nhau đi qua những năm tháng lao khổ của cuộc đời.(st truyenngan.com.vn)

Tags:

StoriesofLife

DISCLAIMER

I am currently serving as an Investment Manager at Vietcap Securities JSC, leveraging 16 years of experience in investment analysis. My journey began as a junior analyst at a fund in 2007, allowing me to cultivate a profound understanding of Vietnam's macroeconomics, conduct meticulous equity research, and actively pursue lucrative investment opportunities. Furthermore, I hold the position of Head of Derivatives, equipped with extensive knowledge and expertise in derivatives, ETFs, and CWs.

 

To document my insights and share personal perspectives, I maintain a private blog where I store valuable information. However, it is essential to acknowledge that the content provided on my blog is solely based on my own opinions and does not carry a guarantee of certainty. Consequently, I cannot assume responsibility for any trading or investing activities carried out based on the information shared. Nonetheless, I wholeheartedly welcome any questions or inquiries you may have. You can contact me via email at thuong.huynhngoc@gmail.com.

 

Thank you for your understanding, and I eagerly anticipate engaging with you on topics concerning investments and finance.

Designed by: Nguyễn Chí Hiếu