Đọc giúp bạn|Chuyện ở Hồng Công

by finandlife17/06/2015 11:16

Trích Tony Buổi Sáng…

Thập niên 60, trừ Nhật, tất cả các nước châu Á đều nghèo. Vô trang web của ngân hàng thế giới sẽ thấy GDP của các nước châu Á trong thập niên này đều tiệm cận mức 0, tức chẳng có gì.

Chương trình giáo dục các nước châu Á bắt nguồn từ các nước châu Âu, tùy theo từng là thuộc địa/ảnh hưởng của nước nào, như ở Trung Quốc, Singapore, Miến Điện, Malaysia, Thái Lan là giáo dục hệ Anhquốc, các nước Đông Dương là hệ Pháp, còn Indo, Philippines là hệ Tây Ban Nha, Hà Lan...Tuy nhiên, giáo dục “Tây” áp dụng cho “Ta” không thích hợp lắm, vì cách tư duy của người phương Đông khác phương Tây. Duy chỉ có Nhật bản, với tư tưởng “Thoát Á Luận” của Fukuzawa (thoát ra sự ràng buộc chằng chịt của tư duy người châu Á) có từ thời Minh Trị Thiên Hoàng, họ lấy toàn bộ sách vở từ châu Âu, chủ yếu là từ Đức, về biên soạn lại. Và hiệu quả bất ngờ, chỉ sau 2 thế hệ học sinh, Nhật trở thành nền kinh tế lớn thứ 2 thế giới, và là quốc gia da vàng mũi tẹt duy nhất trong hàng ngũ G7 đến tận bây giờ. Người Nhật giàu có cả trăm năm, nên cốt cách nó khác với các anh nhà giàu mới nổi sau này.

Thấy giáo dục Nhật quá hay, năm 1968, Hàn Quốc, Singapore, Đài Loan, Hồng Công sang tham khảo chương trình giáo dục của Nhật và áp dụng cho nước mình. Và chỉ đúng 1 thế hệ học sinh ra trường, bốn quốc gia trên trở thành 4 con rồng châu Á. Còn lại cả 50-60 chục nước châu Á khác thì vẫn cứ dậm chân tại chỗ. Giáo dục Nhật tập trung vào 3 yếu tố chính là TINH THẦN TỰ LẬP, TÍNH KỶ LUẬT VÀ ĐẠO ĐỨC, trong đó chủ yếu là phải thoát được tư tưởng tiểu nông ích kỷ cá nhân nhỏ hẹp của người châu Á mấy ngàn năm. Dân tộc nào hội đủ 3 tính cách này, dân tộc đó sẽ trở thành dân tộc đi “cho việc”, tức mang nhà máy xí nghiệp việc làm đến nơi khác để người ta làm cho mình. Ở bất cứ xã hội nào, một người bình thường muốn trở thành ông chủ lớn, cũng phải tích lũy đủ 3 tính cách trên, không thể khác được.

Phillipines lại chọn cách xây dựng một hệ thống giáo dục cực kỳ thực tế theo hướng khác. Từ lớp 1, học sinh Phi được học tất cả các môn bằng tiếng Anh, theo sách giáo khoa của Mỹ và Tây Ban Nha. Mục đích của cách đào tạo này là “to get a good job” tức là hướng đến tìm việc làm tốt sau khi ra trường. Khi hỏi “học để làm gì”, phần lớn sinh viên ở Phi họ sẽ trả lời là “để xin việc”, còn nếu ở Hàn, ở Nhật, ở Sing, ở Đài Loan, ở Hồng Công, các bạn trẻ sẽ nói “học để biết làm việc, để quản lý, để mở cơ ngơi làm ăn”. Ở Phi, có khái niệm “việc làm ngon” trong khi ở Nhật Bản và 4 con rồng châu Á, người ta chỉ nói “việc làm”. Ở Phi, người ta cũng có khái niệm “a pretty degree” tức “bằng cấp đẹp”. Năm 2009, 8.6 triệu người Phi với đủ thứ bằng cấp đẹp trên tay, rải đơn đi xin việc khắp nơi và họ có mặt ở 214 quốc gia trên thế giới, chủ yếu là Arab Saudia, Malaysia, Singapore, Nhật, Canada, Hồng Công, Anh, Úc, Mỹ…mỗi năm gửi về nước 17-18 tỷ đô la Mỹ (số liệu năm 2008), chiếm hơn 10% GDP của nước này.

Ở Phillipines, ông chủ các nhà máy phần lớn là người gốc Hoa (Phúc Kiến/Quảng), vốn chiếm khoảng ¼ dân số (đa số là người lai hoặc có tổ tiên là người Hoa, còn người gốc Hoa thuần chiếm rất ít, 1.6% dân số/2008) vì người Hoa có đặc tính là thích sản xuất, thích làm chủ. Người Phi gốc mang đặc trưng của cư dân Nam Dương Vạn Đảo, da ngăm đen, mũi to, mắt đo, tóc xoăn, ngực nở, nhìn rất đẹp, được trời phú cho khả năng hát ca hơn người. Các viện đào tạo ca sĩ và nhạc công, vũ công trên đất Phi nhiều vô kể. Nếu bạn vô mấy khách sạn 5 sao ở các thành phố lớn khắp thế giới, sẽ thấy thường trực những ban nhạc người Phi chơi cực kỳ hay. Tạo hóa cũng ban cho người Phi khả năng ngôn ngữ tuyệt vời, nên họ nói tiếng Anh hay nhất châu Á, do cấu tạo dây thanh quản trong cổ họng của họ giống người da trắng nhất. Người Phi tận dụng thế mạnh này và đào tạo ra giáo viên tiếng Anh xuất khẩu khắp nơi. Các trung tâm ngoại ngữ lớn ở châu Á đều có mặt các giáo viên người Phi. Ở Phi, công nghệ bằng cấp cực kỳ đa dạng. Cử nhân, thạc sĩ, tiến sĩ…được đào tạo với nhiều hình thức khác nhau, nên dân chúng Phi thường có bằng cấp rất tốt. Họ cũng xuất khẩu bằng cấp cho các nước thích sở hữu bằng. Quốc gia hơn trăm triệu dân này có tới 2200 trường cao đẳng đại học, đến nỗi tiếp tân khách sạn cũng có bằng thạc sĩ MBA, còn tiến sĩ thì đào tạo cho cả thế giới với hệ mở rộng, chỉ cần qua đó bảo vệ là xong, họ chấp nhận bảo vệ dưới nhiều ngôn ngữ khác nhau, ví dụ người Cambodia muốn có bằng tiến sĩ, có thể bảo vệ thông qua 1 phiên dịch.

Ở Phi, có 2 nghề họ cũng xuất khẩu rất tốt là giúp việc nhà và y tá. Nếu bạn đến chữa bệnh ở Singapore ví dụ ở bệnh viện Raffle, phần lớn các y tá đến từ quốc gia vạn đảo này. Họ dẻo dai, làm việc cực nhọc cỡ nào cũng chịu được, lại vui vẻ yêu đời. Có lần Tony đến thăm nhà anh Stephen ở Hồng Công (anh Stephen là người Hồng Công nhưng có nhà máy sản xuất áo mùa đông (fur coat) tới mấy ngàn công nhân ở Quảng Châu, khoảng cách gần nên anh đi đi về về), Tony thấy mấy cô giúp việc người Phi rất xinh đẹp nhưng hay xao nhãng. Cứ bị chủ mắng thì xõa tóc đứng khóc, nhưng đâu 1 tiếng đồng hồ thì hết, vui vẻ trở lại, vừa lau nhà vừa hát vang bài “my heart will go on” và mơ đến chàng Jack đẹp trai hào hóa của bộ phim Titanic. Hát đến khi ông chủ nhà bực quá, nói “Please don’t sing any more, I have a headache” thì họ cười hí hí, nói “ok sir”. Trăm cô như một.

Đàn ông Phi thì thường làm việc ở các nhà máy hay nông trại do các ông chủ từ Nhật, 4 con rồng châu Á sang đầu tư. Vì về mặt địa lý, Phi gần như trung tâm. Từ Seoul, từ Tokyo hay Đài Bắc, Singapore cũng chỉ 2-3 tiếng bay là tới. Các công ty đa quốc gia cũng đặt nhà máy tại đây, vì giá lao động rẻ và tiếng Anh giỏi. Đàn ông Phi còn được xuất khẩu lao động sang Nhật, Sing, Hàn để làm các công việc nặng nhọc như xây dựng, trèo tường lau cao ốc, chặt cây xanh, thông cống đường sá, cho sư tử ăn trong sở thú…,những nghề nguy hiểm mà người bản xứ sợ chết hẻm chịu làm. Họ làm việc khá chăm chỉ và kỷ luật, nghiêm túc, kiếm những đồng lương ít ỏi gửi về quê.

Lúc còn làm việc ở Hồng Công, một buổi tối nọ, Tony lang thang ra khu vực gần IFC chơi (IFC là trung tâm tài chính, int’l financial center), thấy cảnh sát giăng dây, các con phố tấp nập xe cộ hàng ngày trở thành phố đi bộ. Tony chen lấn vô coi, thấy hàng ngàn các cô giúp việc người Phi được các ông chủ cho tài xế chở đến, thả xuống, cho tự do chơi tới khuya thì đi tàu điện ngầm về nhà. Đây là buổi họp chợ 1 tuần 1 lần của cộng đồng người Phi, tối thứ 7 nào cũng vậy.Tony thấy các cô trải bạt ra ngồi, rồi gọt xoài xanh, cóc, ổi chấm muối ớt, vừa ăn vừa kể chuyện chủ nhà tao thế này, con gái con trai bà chủ nhà tao thế kia, nhà máy của ông chủ tao thế nọ,… Thấy toàn món chua, nước bọt tuôn trào ào ạt, Tony sà xuống xin mấy cổ, nói thèm quá thèm quá. Mấy cổ hỏi ủa mày là người Hồng Công sao lại thèm xoài xanh muối ớt, mày phải húp canh gà rong biển chứ? Mà sao mày nói tiếng Anh giỏi vậy? Nhiều cô bu lại coi, xì xầm chỉ trỏ bàn tán nói ủa họ ở Hồng Công cả chục năm rồi, trừ Tứ Đại Thiên Vương như Lê Minh Quách Phú Thành Lưu Đức Hoa, tụi tao chưa thấy ai cao to đẹp trai như mày. Tony nói hẻm có, tao người Việt Nam. Ở Việt Nam, thế hệ tao ai cũng nói tiếng Anh như gió và đẹp đẽ thanh tú giỏi giang hết cả. Họ cười tít mắt, nói vậy hả, bữa nào để dành tiền qua Việt Nam chơi, đặng kiếm chồng. Cô nào cũng vừa nhai xoài, vừa mơ về những chàng Jack “made in Vietnam” hào hoa phong nhã. Đong đưa qua lại một hồi, Tony thấy mấy cổ phủi đít đứng lên, nói tụi em giờ phải về chứ khuya quá sợ ông chủ mắng…

 

Tony Buổi Sáng

Tags:

StoriesofLife

Trong mỗi chúng ta đều có một đứa tên lười

by Life03/06/2015 13:15

TRONG MỖI CHÚNG TA ĐỀU CÓ MỘT ĐỨA TÊN LƯỜI

Cái đứa tên Lười, nó rõ buồn cười. Nó thống trị trong mỗi người và tùy từng người nó có mức độ, phạm vi tác động, ảnh hưởng khác nhau.

***

Lười nhà ta kiêu căng, dị hợm và không mấy mặn mà với những đứa tên là Động lực, Ý chí, Kiên nhẫn, chăm chỉ,... Một mình Lười chấp hết, vì thế nên lười chẳng cần đếm xỉa đến ai.

Bởi chỉ cần mua chuộc được chủ nhân mà Lười ngự trị thì Lười trở nên bá đạo. Lười sống lẻ loi, âm thầm trong công cuộc tự nuôi dưỡng bản thân mình.

Với những ai cái đám Động lực, Kiên nhẫn,... chiếm ưu thế thì Lười khép nép, thui thui vào 1 góc và thi thoảng mới dám hoạnh họe 1 vài tiếng.

Còn những ai vốn đã buông thả, vốn để cho động lực sức mẻ, sự chăm chỉ tức tối mà bỏ đi biệt xứ thì xem như đó là cơ hội, là thiên đường cho Lười.

Để xem nào, khi chủ nhân của nó lên kế hoạch định làm gì đó, nhưng cuối cùng chỉ vì cái đứa tên Lười lên tiếng ngăn cản. Thế là chủ nhân đành chép miệng thôi thì không làm.

Một vài lần cô chủ nhỏ phừng phừng khí thế quyết tâm giảm vài cm vòng bụng để được eo mi nhon như ai kia thì cậu Lười lại ngoác miệng nhõng nhẽo: "Hôm nay không tập thể dục mai tập có sao đâu" "hôm nay cô chủ bị sốt không nên vận động nhiều". Thấy Lười nói có vẻ chí phải nên cô chủ cứ gọi là gật gù tán thành.

Hễ cô chủ lịch kịch lôi đống sách ẩn chứa ngàn năm dưới đáy tủ lên để học thì Lười lại ngáp ngắn ngáp dài "mùa hè nóng đi bơi cho mát tí về học chủ nhân ơi" "trời đẹp thế này mà ở nhà cày cuốc có phải phí không, học để tối cũng được mà". Lí do nào Lười đứa ra cũng xác đáng và đúng đắn hết. Nên dần dà cô chủ bắt đầu tập làm quen với từ trễ nãi và ù lì. Để mai hẵng tính trở thành câu cửa miệng của cô không biết từ khi nào.

Cũng lắm khi đám Động lực, Kiên trì nhăm nhăm đứng lên biểu tình. Chúng trống chiêng rùm beng rõ náo nhiệt và có vẻ ghê gớm lắm. Lười ta chả buồn để ý. Vì điều quan trọng là nó đã độc chiếm được thói quen, suy nghĩ của cô chủ. Cùng lắm thì cái đám đấy chỉ đình công được dăm bữa, nửa ngày. Rồi tất cả đâu lại vào đấy. Và rồi thế giới này vẫn lại thuộc về Lười.

Lười ngông ngênh, sống không sợ ai vì Lười có sự bảo trợ của cô chủ nhỏ. Lười tha hồ quát tháo, làm ra vẻ ta đây khệnh khạng với đám đàn em. Lười nỗ lực tìm những lời nói dối ngọt ngào nhất để biện minh cho sự trì hoãn trong mọi hành động của cô chủ. Lười ru ngủ chủ nhân với những lý do quá đỗi đáng yêu khiến người ta khó có thể chối từ. Lười quan tâm, săn sóc sức khỏe chủ nhân khi luôn khuyến khích cô nằm dài trên giường ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm. Cô không buồn động tay vào làm việc, không buồn động não để suy nghĩ, không buồn động mắt để đọc hay nghiên cứu một cái gì đó và cả không buồn động miệng để nói chuyện với bất kì ai. Cô tin tưởng Lười hơn ai hết. Cô giao phó cuộc đời, tuổi trẻ và những tháng năm kẹo ngọt đẹp đẽ của mình cho Lười. Lười có quyền phung phí hay ném nó vào bãi rác của nó. Tuy nhiên, chỉ có 1 điều là cô chủ nhỏ chẳng biết được điều đó. Cô vẫn một mực khăng khăng rằng Lười đang đối xử tốt với mình.

Lười lôi cuốn cô vào những thú vui mà Lười cho rằng đẳng cấp nhất. Lười khiến cô ngọ nguậy liên tục khi ngồi vào bàn học nhưng lại giúp cô cảm thấy thoải mái khi vừa ngồi cắn hướng dương vừa cười khúc khích xem phim. Lười với cái miệng dẻo kẹo thao thao bất tuyệt về những quán chè mới mở, shop quần áo đang sale, những mốt phụ kiện đang làm mưa làm gió của giới trẻ. Lười ủng hộ cô tham gia nhiệt tình vào những cuộc chơi vô bổ để đến khi nhìn vào kết quả bài thi trên mặt cô chủ nhỏ chỉ là chút hối hận rơi rớt còn lại.

Nếu sinh ra chỉ để được tận hưởng cuộc sống theo những cách như thế thì quả là không còn điều gì tuyệt vời hơn.

Chỉ có điều cái sau cùng còn lại đối với cô gái nhỏ là một khoảng trời màu đen và trống rỗng. Khi cô đang bận nhởn nhơ với Lười thì đám bạn cô nhờ có Động Lực, Ý chí, Kiên trì đã bỏ xa cô cả một quãng dài trên con đường gọi là thành công. Khi cô vẫn hí hửng nắm tay Lười thác loạn đêm này qua ngày khác thì các bạn cô đã gần chạm tay tới cái gọi là đích đến. Và khi cô vẫn lơ tơ mơ để Lười quyết định cuộc đời mình thì bạn cô chí ít cũng đã trở thành ai đó, có ước mơ và có niềm đam mê với cuộc sống này.

Hối hận thì luôn dễ dàng, nhưng để thay đổi nó lại là một chuyện khác. Chẳng bao giờ gọi là quá trễ để bắt đầu lại hay bước tiếp. Đã đến lúc đá đít cái đứa tên Lười ra khỏi cuộc đời bạn rồi đấy! (st truyenngan.com.vn)

Tags:

StoriesofLife

21 biểu hiện 'chuẩn không cần chỉnh' của gái ế sau tuổi 25

by finandlife28/05/2015 15:13

Bài này thuần câu view J. Tôi hơi thắc mắc, là 21 biểu hiện này có đúng không, các bạn còn lại của tui J?

----------------

1. Luôn nghĩ rằng trên đời này không có thứ tình yêu mãi mãi, bọn nó hôm nay yêu nhau thế thôi, ngày mai thấy xóa ảnh trên Facebook luôn rồi.

2. Ít kiên nhẫn với một mối tình, nếu thích được một thời gian mà người ta không đáp lại thì… thôi. Không như hồi còn 18, yêu lúc nào cũng vật vã cơ!

3. Không viết status nhiều như thời… còn trẻ. Có tâm sự buồn bã cũng chỉ giữ trong lòng.

4. Thích tự do, ưa đi du lịch. Lúc nào cũng chỉ muốn có thời gian rảnh để book vé máy bay rồi lang thang khắp nơi, một mình cũng được.

5. Lúc đi du lịch, chỉ thích chụp cảnh chứ không chụp người.

6. Không thích thể loại hot boy mà mấy em 16, 17 đang cuồng như bây giờ. Chỉ thích trai già kiểu Liam Neeson hay Thành Long thôi.

7. Sau 25 tuổi không còn mộng mơ ong bướm, nhưng lại dễ vui bằng những điều đơn giản. Tỉ dụ như mua được cái váy thật xinh, làm lại kiểu tóc bỗng thấy mình trẻ ra vài tuổi, thế thôi mà cười cả ngày.

8. Quan tâm về da dẻ. Ở cái độ tuổi này, làn da trắng trẻo mịn màng khi xưa bỗng dưng có thêm chút nếp nhăn trên khóe mắt, mọc vài ba cái mụn “khổ đau”… Thế là đắp mặt nạ và mỹ phẩm điên cuồng để mong cải thiện tình hình. Nghĩ sao tuổi xuân trôi qua nhanh quá, chưa kịp ôm hôn chàng nào mà đã thế này. Đau lòng quá!

9. Ra đường có thể không trang điểm nhưng lúc nào cũng phải đánh son môi. Nếu mình nhợt nhạt một chút là cảm thấy mình đang xúc phạm người nhìn.

10. Không thích nghe mấy bài nhạc trẻ với những lời ca… đọc mãi chả hiểu. Chỉ thích mở mấy bản trữ tình của Trịnh Công Sơn, nghe tiếng réo rắt ngân vang của Lệ Quyên hay nhâm nhi những bản nhạc không lời.

11. Gu xem phim cũng khác, không còn rơi nước mắt với những lời tỏ tình trong phim Hàn, giờ là chỉ thích xem phim hành động, kinh dị Mỹ thôi.

12. Thèm như điên cái thời học cấp 3, nhìn bọn nó vô tư lự quá. Muốn trở lại thời ấy để mình… kịp có vài mối tình vắt vai, giờ thấy tiếc nuối kinh khủng.

13. Không hứng thú với kiểu yêu cho vui hay chỉ biết yêu hôm nay còn ngày mai mặc kệ. Phụ nữ sau tuổi 25 cần một người đàn ông đủ yêu thương mình, đủ vững chãi, thủy chung và là đối tượng để kết hôn.

14. Điên rồ. Thích làm những thứ kì dị khác người nên cần một anh chàng phải đủ kiên nhẫn và đủ điên rồ mới có thể chịu đựng được.

15. Cảm thấy “thốn” khi liên tục nhận được thiệp mời cưới của bạn mẫu giáo, cấp 1, cấp 2, cấp 3, đại học…

16. Thích đi đám ma hơn đám cưới, vì ở đám ma không ai hỏi đến mình.

17. Đi chơi đâu cũng được, muộn thế nào cũng muốn trở về phòng của mình.

18. Học cách chấp nhận những chuyện buồn như là điều hiển nhiên phải có và tin vào duyên phận.

19. Được mọi người tin tưởng giao những việc trong gấp trong đêm vì không bao giờ rơi vào tình trạng ngoài vùng phủ sóng, trong vùng phủ chăn.

20. Ngại kết bạn, giao tiếp, tìm hiểu người mới. Chỉ thích thân quen với các mối quan hệ cũ, nhưng các mối quan hệ cũ thì làm gì có thằng nào phù hợp với mình.

21. Bạn bè xung quanh cũng toàn FA. Đi chơi cũng đi với FA mà đi nhậu thì xung quanh cũng toàn FA. Nản!

 

Nguồn: http://www.tiin.vn/

Tags:

StoriesofLife

Những sự thật gây choáng về thành phố Dubai

by Life14/05/2015 16:51

Những sự thật gây choáng về thành phố Dubai

Dubai vốn nổi tiếng với lối sống xa hoa được "phổ cập" trên cả đất nước, thế nên những gì tồn tại ở thành phố siêu giàu này đều khác biệt và có phần... dị thường.

Sở hữu một vẻ đẹp nhân tạo hoành tráng nhất thế giới, Dubai là một trong bảy tiểu vương quốc giàu có của khối UAE, vị trí chiến lược của thành phố này trong vấn đề giao thương cảng biển đã khiến nó phát triển ngày càng mạnh mẽ, hiện tại Dubai có quan hệ ngoại giao tốt đẹp với hầu hết các quốc gia trên thế giới.

Trong quá khứ, dầu khí là nguồn lực quan trọng nhất của quốc gia này, nhưng chỉ trong 25 năm qua, Dubai đã biến thương mại, kinh tế, du lịch trở thành nền móng phát triển của đất nước, không còn phụ thuộc vào dầu mỏ nữa.

Vì quá giàu có và được tiếp thu nhiều nền văn hóa đa dạng, nên Dubai sở hữu những điều khó tin nhất, khiến cho bạn muốn được tới nơi này ngay lập tức

Một số sự thật thú vị về Dubai:

- Tỷ lệ tội phạm 0%

Vì có hệ thống luật pháp rất nghiêm ngặt, thế nên Dubai là thành phố an toàn nhất thế giới, với tỷ lệ tội phạm gần như bằng 0, người dân thành phố này luôn sống đúng mực và đạo đức.

- 0% thuế thu nhập cá nhân

Người dân Dubai không phải đóng một xu thuế nào cho chính phủ, thế nên bạn có thể kiếm tiền rồi tích trữ toàn bộ nếu là công dân nước này.

-  Sở hữu 20% số lượng... cần cẩu trên thế giới

Dubai đang thay đổi theo từng ngày với những công trình kiến trúc mới liên tục được xây dựng, thế nhưng độc giả có thể sẽ bất ngờ nếu biết 20% số lượng cần cẩu xây dựng trên thế giới đang có mặt ở Dubai.

- Sở hữu những công trình kiến trúc đồ sộ nhất thế giới

Rất nhiều công trình đạt kỷ lục thế giới đều đang có mặt ở Dubai như siêu thị lớn nhất, khách sạn cao nhất, vịnh nhân tạo to nhất, bể cá to nhất, tòa nhà cao nhất, khu trượt tuyết trong nhà rộng nhất.

 Đó cũng là lý do mỗi năm Dubai luôn thu hút được hàng triệu du khách đến chiêm những những kỳ quan nhân tạo này.

- Siêu xe, siêu xe và siêu xe

Xe ở Dubai nếu không phải là siêu xe thì phải được dát... kim cương như thế này.

Năm 1968, Dubai chỉ có 13 chiếc xe hơi, còn bây giờ, nơi này đã là thủ phủ của siêu xe, xe siêu sang trên toàn thế giới.

- Đất nước mê trang sức vàng

Ngoài trang sức, người Dubai thích bọc, mạ, đính vàng vào mọi thứ, từ toa-lét đến tay nắm cửa và điện thoại di động.

Nếu nối tất cả số dây chuyền vàng đã được bán ở Dubai lại, bạn sẽ có một cuộn xích vàng khối dài 4,2 cây số, nặng 22 kg, "siêu dây chuyền" này được tổng cộng 9.600 người sở hữu.

Và sau đây là những hình ảnh thú vị về đất nước Dubai:

Bể cá lớn nhất thế giới nằm trong trung tâm thương mại Dubai.

Khu trượt tuyết trong nhà lớn nhất thế giới cũng nằm trong TTTM Dubai nốt.

Chó, mèo không phải là thú cưng phổ biến nhất ở Dubai, thay vào đó là báo gấm, sư tử và hổ.

Những em bé Dubai cũng sở hữu sư tử con, báo con làm bạn.

Dubai rực sáng về đêm với hàng loạt du thuyền tư nhân xếp đầy trong vịnh.

Tuy vậy, người Dubai vẫn sống theo truyền thống Đạo Hồi mẫu mực.

Cây ATM rút vàng khối ở Dubai.

Cảnh sát nơi đây đi tuần bằng Ferrari, bèo bọt cũng phải Audi

Đây là một dòng sông nhân tạo, vì Dubai làm gì có sông suối.

Cưỡi Mercedes G-series dắt ngựa cũng là một thú tao nhã của thanh niên Dubai.

Cho sư tử cái đi ngắm biển bằng du thuyền.

Siêu xe mạ vàng là thứ quá phổ biến tại đây.

(Tổng hợp) Theo Hoàng Ân / Trí Thức Trẻ st kenh14.net

Tags:

StoriesofLife

9 sự thật cảm ơn cuộc sống vì mình may mắn biết bao

by Life12/05/2015 11:12

Có thể bạn sẽ không tin rằng mình may mắn như vậy, cho đến khi bạn đọc xong bài viết này!

1. Nếu như bạn có thể thức dậy mạnh khỏe mỗi ngày, nghĩa là bạn đã may mắn hơn 205 người Việt Nam qua đời vì ung thư mỗi ngày.

Có sức khỏe là có tất cả, vậy nên, hãy trân trọng mạng sống của mình.

 

2. Nếu như bạn đang cảm thấy chán nản với việc đến trường và mệt mỏi với sách vở, thì hãy nghĩ đến 30 triệu trẻ em châu Phi đang không được đi học.

Có nhiều lý do để khiến bạn chán ghét việc học, nhưng thử nghĩ xem, nếu như thiếu đi quá trình chuẩn bị, thì những người thành công chắc gì đã được như ngày hôm nay?

3. Nếu như bạn vẫn còn bố mẹ, được chăm sóc và có cơ hội để phụng dưỡng họ thì 176.000 trẻ em mồ côi trên đất nước mình đang ghen tị với bạn.

Thế nên, trước khi chạy theo và đối xử tốt với người lạ, hãy nhớ rằng những người gần gũi nhất với mình xứng đáng được chăm sóc, quan tâm hơn bất cứ ai.

4. Nếu như bạn đang sống trong một ngôi nhà kiên cố, nghĩa là bạn đã hạnh phúc hơn 7566 người đã chết vì trận động đất ở Nepal vừa qua.

Hãy học cách bằng lòng với những gì mình đang có.

5. Nếu như bạn có một công việc để cố gắng hàng ngày, thì bạn đã hơn 174 ngàn cử nhân thất nghiệp và không biết phải làm gì với tấm bằng của mình.

Có thể công việc đó lương không cao, có thể nó không đúng với chuyên ngành bạn học, cũng có thể nó mang lại cho bạn nhiều áp lực, nhưng hãy nhớ rằng, một khi đã lựa chọn thì đừng băn khoăn hay nuối tiếc rằng nó đúng hay sai nữa, cách tốt nhất là biến quyết định của mình thành đúng đắn. Có vậy thôi!

6. Nếu như trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, thì bạn chính là niềm mơ ước của 805 triệu người thường xuyên sống trong cảnh thiếu ăn kinh niên trên thế giới.

Có thể bạn chưa bao giờ nghĩ cuộc sống đủ ăn, đủ mặc hiện tại của mình lại là niềm mơ ước của những người khác, đúng không?

7. Nếu như bạn được nắm tay người mình yêu mỗi ngày thì bạn đã hạnh phúc hơn hàng triệu người không dám công khai giới tính thật.

Đừng bao giờ "hoang phí" và hời hợt với tình yêu!

8. Nếu như bạn đang có một chỗ ngồi thoải mái thì cuộc sống của bạn chắc chắn sẽ yên bình hơn những người luôn nơm nớp đối diện với thiên tai.

Hãy nhớ, cuộc sống của họ luôn bị đe dọa thường trực, họ có thể đối diện với chết bất cứ lúc nào.

9. Nếu như bạn có thể than thở rằng hiện tại thật nhàm chán, thì 200.000 trẻ tự kỷ cũng chỉ mong cảm nhận được cuộc sống giống như bạn thôi.

Đơn điệu, tẻ nhạt luôn là "vị" thường trực trong những ngày đang sống, vấn đề là bạn có đủ sức khiến hiện tại của mình màu mè hơn không?

 

(Số liệu trong bài được tham khảo tại các nguồn: UNICEF, báo cáo tại hội thảo khoa học Ung bướu quốc gia lần thứ VII vào năm 2013, Dự thảo báo cáo nghiên cứu nguyên nhân gốc rễ bỏ rơi và từ bỏ trẻ em tại Việt Nam của Bộ LĐTB&XH, Reuters, số liệu thống kê tháng 11/2014 của Bộ LĐTB&XH... và một số nguồn khác) Theo Bi Kwon - Lạc Hi / Trí Thức Trẻ(st kenh14.vn)

Tags:

StoriesofLife

DISCLAIMER

I am currently serving as an Investment Manager at Vietcap Securities JSC, leveraging 16 years of experience in investment analysis. My journey began as a junior analyst at a fund in 2007, allowing me to cultivate a profound understanding of Vietnam's macroeconomics, conduct meticulous equity research, and actively pursue lucrative investment opportunities. Furthermore, I hold the position of Head of Derivatives, equipped with extensive knowledge and expertise in derivatives, ETFs, and CWs.

 

To document my insights and share personal perspectives, I maintain a private blog where I store valuable information. However, it is essential to acknowledge that the content provided on my blog is solely based on my own opinions and does not carry a guarantee of certainty. Consequently, I cannot assume responsibility for any trading or investing activities carried out based on the information shared. Nonetheless, I wholeheartedly welcome any questions or inquiries you may have. You can contact me via email at thuong.huynhngoc@gmail.com.

 

Thank you for your understanding, and I eagerly anticipate engaging with you on topics concerning investments and finance.

Designed by: Nguyễn Chí Hiếu