by finandlife06/12/2018 08:55
“Mình lớn lên ở vùng trung du, nửa làng, nửa bản. Chân ruộng cao vẫn xen lẫn với mảnh nương mới phát, mương thủy lợi chạy xen với ống vầu dẫn nước. Nên tuổi thơ của mình có cả chăn trâu cắt cỏ lẫn mót củi trên rừng, mò ốc bắt cá dưới suối. Trẻ con, ở dưới xuôi thì “trốn học đuổi bướm cầu ao”, trên mình thì cũng một lũ ăn sim tím mồm rồi trốn ngủ trưa tồng ngồng tắm suối. Tồng ngồng vì quần áo phải cởi ra giữ cho khô, chứ xuống tắm ướt lướt thướt về là ốm đòn. Hình như sắn đất đồi, khoai chảy mật với sim rừng, nước suối nó làm cái gốc Mường bám chặt vào mình hơn, kem Bờ Hồ hay cơm gạo trắng, cua cá đồng bằng với nước máy nhà cao tầng Hà Nội không thể nào pha nhạt bớt được...”
Bùi Văn Tuất
Lắm lúc con người ta như thèm khát quay trở về vùng phủ mờ của tâm hồn, mặc sức cho đầu óc bồng bềnh phiêu du chìm vào quên lãng, lạc trôi vào những tháng ngày xa xưa lạ lẫm. Tình yêu về những thứ vụn vặt và cái gốc sâu xa hình thành nên con người bình dị. Đọc văn của Bùi Văn Tuất cái thèm khát đó trỗi dậy, từng khung hình tuổi thơ thấp thoáng ẩn hiện, nhớ đến quay quắt.
FINANDLIFE
f96aea9c-ee2e-4736-8c7d-d00a9c7237db|0|.0|27604f05-86ad-47ef-9e05-950bb762570c
Tags:
StoriesofLife